samedi 14 avril 2012

NGÀY HỘI LỚP TÔI

Nguyễn Văn Trường tường thuật

Phần I - Cuộc vui sớm đón các bạn ở xa
Mấy ngày cuối tháng ba, có lẽ ảnh hưởng cơn bão số một, cơn bão sớm của năm 2012, trời Nam Định, Quảng Ninh, Hưng Yên và Sơn Tây như muốn thử lòng tất cả các bạn đồng môn K16 của tôi. Mọi người từ các địa phương điện báo sơ qua cho tôi biết thời tiết sấu, và cũng không quên hỏi thời tiết Hà Nội ra sao. Tôi rất tự tin báo rằng từ sáng nay (31 tháng 3) bầu trời Hà Nội trở nên khô ráo, sáng sủa và đẹp hơn nhiều so với tất cả những ngày trong tháng. Và chắc chắn cũng đẹp hơn tất cả bầu trời các tỉnh, thành. Hình như ông trời cũng nhớ, nhớ lắm, ngày mai mồng 1 tháng 4 năm 2012 - Ngày hẹn gặp mặt của K16 Khoa Pháp chúng tôi.
Thời tiết là vậy, đường xá xa sôi là vậy nhưng cũng không thể ngăn nổi bước chân và ý chí các bạn từ các tỉnh, thành về. Đúng 15 giờ chiều, tôi nhận cuộc điện thoại đầu tiên từ Bùi Thị Lý, đến từ Quảng Ninh thông báo rằng Lý cùng Hạnh và Thuỷ đến từ Hưng Yên đã nhận phòng khách sạn do tôi đặt từ mấy hôm trước. Khoảng từ 15 giờ 30 đến 16 giờ, liên tiếp các cuộc gọi của Đoàn Ngọc Thạch, đến từ Nam Định, Duyên Hải đến từ Chương Mỹ (Hà Tây cũ) và Nguyễn Mạnh Cường, đến từ Hải Dương. Tôi biết nếu chỉ mấy bạn ở khách sạn, thêm Thạch, Cường và tôi thì cũng đã đủ vỡ oà không khí đang nóng lòng được gặp nhau từ bấy lâu, nhưng tôi và mấy bạn trong nhóm tổ chức quyết giữ đến 18 giờ - giờ mà nhóm tổ chức chính thức đón tiếp.

Đúng giờ "G", tại Nhà hàng SUMO, số 15 Huỳnh Thúc Kháng, Hà Nội. Cả nhóm tổ chức đã có mặt. Mọi người không ai bảo ai thử vờ đứng yên dưới ánh đèn lúc nhá nhem tối, hoà cùng với những đoàn khách ra vào nhà hàng, tôi cũng lặng yên không giới thiệu và cũng chẳng chào ai để được chứng kiến những phút giây tưng bừng nhận nhau sau bao năm xa cách của mọi người.
Thật vui ! Thật náo nhiệt ! cười cười, đùa đùa. Toàn người trên đầu hai thứ tóc cả rồi mà cứ xưng hô mày tao chí tớ như đám trẻ ngày nào. Tôi đứng giữa đám đông huyên náo, chợt nhớ ra câu hát "đã lớn rồi mà như ngây thơ…" trong bài Mùa xuân trên TP Hồ Chí Minh của nhạc sĩ Phạm Tuyên. Ở đó, tôi cũng nhận ra mấy đoàn khách vào nhà hàng có vẻ ngạc nhiên với những ánh mắt bỏ đi và cũng có nhiều nụ cười thông cảm. Chắc ai đó cũng đã từng có giây phút xúc động đón bạn từ phương xa đến như chúng tôi hôm nay ? Tôi thật lòng muốn có nhiều người cảm thông hơn nữa.
Tất cả lên tầng ba, phòng ăn đặt trước đã chuẩn bị sẵn. Ánh sáng đèn lộng lẫy, tiếng nhạc lúc trầm, lúc bổng như đang đưa chúng tôi về miền ký ức xa xưa. Không biết có phải do ánh sáng đèn ? hay Duyên Hải khác xưa nhiều quá mà anh Cường nhận nhầm, cứ chỉ trỏ nói tên là Hà. Còn Hà và mọi người cứ phá oà lên cười. Đâu đó cũng vang lên tiếng của Thạch chào hỏi, bắt tay thân mật với mấy người mà cả 25 năm chưa từng một lần gặp nhau.
Mấy cô phục vụ ra hiệu rượu thơm, vang đỏ Pháp đã rót đủ đầy. Trưởng khối năm xưa Đoàn Ngọc Thạch không cần ai giới thiệu đứng phắt lên tự nhiên mở đầu lời chào và phát biểu thật xúc cảm khiến cả phòng lặng im. Ai đó đã khen nhỏ nhưng đủ nghe: "phát biểu oai như Hiệu trưởng !".
 
Ảnh trái: Thạch đứng phát biểu "Oai như Hiệu trưởng"
Dứt lời phát biểu trầm ấm, chân tình của Thạch là lời chào, lời chúc tụng vang lên. Tất cả cùng đứng dậy nâng ly chúc: Dạ hội K16 đêm nay thật tưng bừng ! Chúc sức khoẻ, chúc tình bạn của "đại gia đình K16" thắt chặt bền lâu ! Chúc cho mọi người trẻ - khoẻ - thành công ! Chúc cho chúng ta có nhiều cuộc vui hơn nữa ! Chúc cho cuộc gặp chính thức sáng mai thành công tốt đẹp ! Có lẽ không còn lời chúc nào hay hơn để nói lên hết lúc này !
Thật ý nghĩa, thật chân tình và xúc cảm hơn bao giờ hết là cuộc vui gặp mặt đêm nay có nhiều lời chào, nhiều câu chúc gặp mặt thì cũng có cả lời chào và câu chúc tiễn Bích Hằng lên đường đi công tác xa, ngay lúc 21 giờ đêm. Tôi phải cố gắng ra tín hiệu mọi người trật tự để Bích Hằng phát biểu đôi lời, lúc đó mọi người vừa ngạc nhiên vừa bất ngờ. Sự bất ngờ này là chủ ý của nhóm tổ chức chúng tôi. Để mọi người thấy được hết sự chân tình, sự thắm thiết của mỗi thành viên K16. Bích Hằng phải đi công tác ở Pháp, biết từ lâu mà không thể hoãn đừng. Một bên là nhiệm vụ, một bên là cuộc vui. Vui mà không quên nhiệm vụ mới thật đáng khen ! Đi công tác nước ngoài cũng là điều vui nên tất cả chúng tôi chỉ bất ngờ và ngạc nhiên trong chốc lát rồi lại tiếp tục cuộc vui đêm hội.
Hằng phát biểu trước khi đi công tác (ảnh trái) và chụp ảnh chung kỷ niệm (ảnh phải)
Chỉ có ba, bốn tiếng đồng hồ gặp nhau sau 25 xa vắng, quả là quá ít ! Còn biết bao chuyện cũ chưa ôn, chuyện mới chưa kể hết mà thời gian không trôi chậm được.
Trời đã về khuya, chúng tôi tạm chia tay nhau. Hẹn ngày mai lại tiếp tục !
(Còn nữa)
Phần II. Buổi sáng họp mặt - ngày 1 tháng 4

Aucun commentaire:

Enregistrer un commentaire