jeudi 19 avril 2012

NGÀY HỘI LỚP TÔI

Nguyễn Văn Trường tường thuật

Phần II. Buổi sáng họp mặt - ngày 1 tháng 4 (tiếp theo và hết)

Cuối tháng ba, hôm qua trời đã đẹp. Hôm nay, trời còn đẹp hơn. Tôi và Thạch hẹn Huy đến nơi họp sớm hơn mọi người để chuẩn bị nốt một số công việc. Mới 7 giờ hơn, tưởng chừng chúng tôi là người đến sớm nhất, ấy thế mà đã thấy Ngô Thị Thời đã tới từ Bắc Giang đang ngồi trên thềm đá gần lối ra vào khu giảng đường khoa Pháp. Cả ba chúng tôi và Thời cũng đúng tròn 25 năm nay mới gặp nhau nhưng không thấy một chút gì xa lạ, nhận ra nhau thật vui vẻ.

Có lẽ hôm nay chủ nhật, ít người ra vào khoa Pháp. Cảnh quan, không gian nơi đây thật tĩnh mịch. Thú thực, đã lâu lắm rồi tôi mới được ngắm lại khu giảng đường khoa Pháp lúc bình minh, được cảm nhận một không gian yên tĩnh, một cảnh quan đẹp đến nao lòng. Những tia nắng đầu tiên của đầu tháng tư ánh lên từng vạt trên những bức tường màu vàng và hắt xuống mặt hồ nước xanh. Xa xa vẫn còn đó những mái vòm cong duyên dáng che trên các lối đi như điểm nhấn cho lối kiến trúc tiêu biểu Pháp nơi đây. Khu giữa sân, những cây si già chưa thay hết lá rủ từng trùm rễ từ trên xuống dưới tôn thêm vẻ cổ kính cho cả công trình. Tôi đi sâu vào khu trung tâm, thấy những giàn hoa giấy như đã leo cao hơn nhiều so với ngày xưa. Dưới những gốc liễu yểu điệu bên hồ, lác đác một vài cô cậu đang thả hồn cho mây gió. Đâu đó cũng có một vài sinh viên tay cầm giáo trình đang muốn tìm một nơi yên tĩnh để ôn thi.
Ngoảnh lại phía sau, tôi thấy Huy đã trèo lên cao để treo tấm phông màu xanh mang tấm hình đủ mặt tươi vui mà bình dị cả khóa 16 chúng tôi năm xưa, cùng những dòng chữ hai thứ tiếng Việt – Pháp được thiết kế hài hòa để chào đón tất cả các bạn tôi. Thạch và tôi đang mải hộ giúp Huy thì phía sau vang lên một lời khen "Đẹp quá !" của Cường. Cường đến nốt là gần đủ mặt con trai. Chỉ còn Đức Dũng đang cùng gia đình sinh sống tại Paris không về được. Giờ này là đang nửa đêm bên Pháp, nhưng chắc bạn cũng khó ngủ vì từ cuộc vui đêm qua đã có bao nhiêu người nhắc tên và hỏi thăm Dũng ?
Bên ngoài vừa xong, bên trong cũng hoàn tất. Phòng họp đã sẵn sàng.
8 giờ 45 phút – muộn hơn 15 phút so với giờ hẹn, mọi người đồng loạt vào phòng như có một đạo diễn chuyên nghiệp hướng dẫn. Ai nấy đều vui vẻ, tay bắt mặt mừng nhận nhau bằng ánh sáng thực ban ngày dưới nền nhạc pháp quen thuộc xưa kia của thời sinh viên.
Thắng điều khiển phần một cuộc họp và Trường đang điều khiển phần thảo luận
Cả hội có khoảng một tiếng đồng hồ để gặp gỡ, trao đổi tự do cá nhân, ôn lại những kỷ niệm xưa. Sau đó tự động từng cá nhân tự giới thiệu những đổi thay sau 25 năm ra trường.
Nhóm tổ chức chúng tôi đã kỳ công rao hỏi và sưu tầm những tấm ảnh cũ còn lưu trữ tại các gia đình để làm nên những clips truyện kể có tên gọi Miền ký ứcKhi chúng ta đã lớn trình chiếu tại đây. Lý thú biết bao khi chính mình nhận ra mình và cảm nhận được sự biến đổi của mỗi cá nhân, của xã hội. Những khuôn mặt bình dị mà rất đỗi vô tư kia có ai nghĩ sau 25 năm lại được tụ họp với nhau để cười vang vì những đôi "dép tổ ong" đơn sơ mộc mạc, với những mái tóc dài lạc mốt đến trường… Nhưng, tất cả là thực tế, là lịch sử đáng được trân trọng ghi vào bước đường đời của chúng tôi.
Cả hội trường đang xem clips vidéo Miền ký ứcKhi chúng ta đã lớn
Sau phần giới thiệu cá nhân và phần trình chiếu clips là thảo luận tập thể. Tất cả các thành viên thảo luận và thống nhất thành lập một hội, tên gọi là HỘI K16 KHOA PHÁP. Hội viên bao gồm tất cả các bạn đã từng học đủ, hay không đủ 5 năm từ 1982-1987 của K16 khoa Pháp. Hội đã bầu ra một Hội trưởng (ở Hà Nội, nơi có thành viên đông nhất) và 2 Hội phó (1 đại diện các tỉnh phía Bắc, 1 đại diện các tỉnh phía Nam) ; Định kỳ 2 năm tổ chức một lần và thảo luận thống nhất nhiều nội dung chi tiết có tính nguyên tắc và quy định của Hội.
Vừa kết thúc phần thảo luận trong hội trường, chuẩn bị ra sân, Phương Lan cũng vừa đáp từ sân bay về sau chuyến công tác dài ngày ở Thành phố Hồ Chí Minh. Dù có mệt, Phương Lan cũng kịp khoe những đổi thay của mình trước cả Hội. Lan vừa tự giới thiệu, vừa kể những kỷ niệm lý thú, không bao giờ quên trong công việc và trong cuộc sống sau 25 năm ra trường.
Tất cả, mỗi người được trao một cuốn Album như một món quà tinh thần thật ý nghĩa. Cầm nó trên tay, lần giở từng trang mà lòng tôi cảm thấy sao xuyến thiết tha.
Còn nhớ ngày nào chúng tôi viết thư hẹn ngày gặp mặt để được thăm lại trường xưa, gặp lại bạn cũ và lần theo những dấu tích khu nội trú mái lá, vách cót năm xưa; để lặng yên ngắm hàng liễu rủ bên hồ và để được ngồi bên nhau trên ghế đá dưới khung trời lãng mạn giảng đường Khoa Pháp, nơi chúng tôi từng học tập thì hôm nay nguyện ước đó đã thành hiện thực.
Xong phần thảo luận trong phòng, chúng tôi ùa ra sân, tản bộ khắp các ngả. Nhóm nam chúng tôi nhanh chân ra ngó nghiêng phòng học cũ. Nhóm nữ có vẻ muốn tìm lại những dấu tích năm xưa trên mỗi thềm đá, mỗi gốc si già… Dấu tích tìm thấy thật khó bởi thời gian, bởi chồng lấn với bao kỷ niệm của biết bao sinh viên đã được đào tạo nơi đây. Rất đúng như nhà thơ nào đã viết:
Kỷ niệm chẳng là chi
Nếu thời gian xóa nhòa
Nhưng nó là tất cả
Khi con tim ta giữ lại.
(Un souvenir n'est rien / si le temps l'efface /
Mais, il est tout / si le cœur le garde bien)
Đúng ! thật đúng, dù không thấy dấu tích năm xưa nhưng chúng tôi luôn giữ nó trong lòng để một lúc nào đó kể lại cho bạn bè và cho thế hệ mai sau.
Chụp ảnh kỷ niệm trước lối vào và dưới cây phượng vĩ trước lớp
 Hôm nay, thật vui, đúng 25 năm sau chúng tôi lại có cơ hội chắp thêm bao kỷ niệm, chụp những tấm ảnh ngay lối vào, dưới tán phượng vĩ trước mặt lớp chúng tôi, cũng thật lý thú khi tất cả chụp một kiểu ảnh dưới gốc si, ở đó các thành viên được xếp đúng vị trí theo ảnh thuở 25 năm trước. Hy vọng những kỷ niệm vui hôm nay cũng sẽ được lưu giữ trong mỗi gia đình thành viên để 20-25 năm sau, nó lại là những kỷ niệm đẹp cho các "lão sinh viên K16" ở tuổi thất thập cổ lai hy.

Ảnh mới trên được xếp theo đúng vị trí đứng của 25 năm trước
12 giờ 45 phút, lúc trời chuyển sáng sang trưa, những tia nắng nhẹ cuối xuân không đủ làm nóng hơn những cơn gió mát đang thổi đều từ sáng, khiến cho bầu trời khu giảng đường Khoa Pháp càng thêm đẹp. Tất cả chúng tôi chắc chẳng ai muốn nhưng cũng phải chia tay với cội nguồn, với nơi mà ở đó chúng tôi đã từng có 5 năm chung sống, 5 năm học tập, nơi có đầy ắp những kỷ niệm đẹp đẽ và thân thương. Chỉ tiếc rằng đây là lần đầu tiên gặp mặt nên K16 chưa có dịp đón tất cả các thầy, cô kính yêu đã theo dạy chúng tôi trong suốt 5 năm học. Và cũng tiếc rằng vẫn còn thiếu Thanh Hương, Hải Định, Thúy Hằng, Kim Loan, Đức Dũng đang ở Pháp, ở Thành phố Hồ Chí Minh chưa thể về hòa chung cuộc vui hôm nay. Chúng tôi ghi nhận sự thiếu vắng và hy vọng một dịp nào đó không xa, tất cả chúng tôi sẽ hòa chung tiếng hát, rộn vang tiếng cười của đông đủ tất cả các thầy, cô và tất cả các thành viên đại gia đình K16.
Ra khỏi phòng họp, lúc dạo bộ ai đó đã nói với tôi rằng: "Gặp nhau ít quá anh nhỉ, nếu không có buổi đón tiếp đoàn ở xa và gặp trước tối qua thì chắc hôm nay, không họp và thảo luận được gì hơn, chỉ đùa vui, ôn lại chuyện cũ của thời sinh viên khốn khó. Nghĩ thật vui !". Câu nói ấy đồng nghĩa với sự đánh giá cuộc họp đã chuẩn bị chu đáo và tổ chức thành công.
Tôi cũng trộm nghĩ sau 25 năm mới họp mặt, mới lập Hội, dẫu có muộn nhưng cũng có cái hay, cái lý thú của Hội muộn. Dẫu có muộn nhưng tất cả chúng tôi rất hoan hỷ và tự hào rằng một K16 nhỏ, ít người nhất trong lịch sử Khoa Pháp mà đã quy tụ từ các tỉnh thành xa, làm nên một Hội khoá có quy mô lớn, ý nghĩa thật lớn. Nhiều khoá khác trong khoa, hay các Khoa khác (Nga, Anh) cùng khoá 16 đông người hơn cũng đang muốn lắm mà chưa làm được.
Nâng cốc vui liên hoan tại nhà hàng Hải Long
 Mất khoảng 10 phút, chúng tôi rời khu giảng đường khoa Pháp đến Nhà hàng Hải Long, cách đó không xa để liên hoan. Mỗi bữa liên hoan mang một vẻ vui khác biệt. Đêm qua cả "Đại gia đình K16" vui đón các thành viên ở nơi xa về đoàn tụ, bao nhiêu truyện xa, truyện gần kể ra vui như đêm 30 tết. Đến bữa trưa nay "bữa trưa của mồng một tết" có vẻ trật tự hơn, ấm cúng hơn nhưng cũng không kém phần tưng bừng và sôi động. Cười vui, chạm cốc, nâng ly chúc tụng, vừa ăn vừa nghe lại những khúc nhạc du dương, xem lại những đoạn vidéo clip đưa chúng tôi về một không gian mới.

Đơn ca những tình khúc không thể nằm quên

 
Song ca những bài hát tiếng pháp năm xưa
Sau liên hoan tiệc mặn, đại gia đình K16 đã trở thành "Đại gia đình ca sĩ" vào phòng hát Karaoke, lúc đơn ca, lúc tốp ca hát vang những khúc ca quen thuộc, những khúc ca Việt ngữ, Pháp ngữ và Anh ngữ thật sâu lắng, thật trữ tình thiết tha. Cuối cùng, tất cả cùng nhau hát như một giàn đồng ca, hát hứng thú, hát say xưa để tiễn chào các bạn như một màn "giã bạn" của "liền anh, liền chị" K16.
Liền anh - liền chị K16 trong tiết mục "Giã bạn" hiện đại
15 giờ đúng, giờ khắc ghi lại cảnh chia tay, người ở, người về lại ôm hôn, lại nắm chặt tay bịn rịn, hẹn nhau ngày vui mới. Cuộc vui hôm nay thực sự đã làm ấm lòng người ở, thỏa lòng người đi.

NVT

1 commentaire:

  1. Anh Trường ơi! Lúc nào anh upload video "Miền ký ức và Khi chúng ta đã lớn" lên Blog cho các anh chị và em xem online với nhé!

    RépondreSupprimer